1-Các Vua

SÁCH I CÁC VUA 1
MỞ ĐẦU SÁCH I CÁC VUA.

**********************************




Kính chào Quý vị, tôi là Mục sư SƠN.Cảm ơn Chúa cho chúng ta được cùng nhau học Kinh thánh là Lời của Đức Chúa Trời.Hôm nay, chúng ta sẽ cùng học sách I Các Vua. Trước khi cùng học, tôi có lời kêu gọi Quý vị nhờ ơn Chúa đọc một lần vài chương đầu của sách I Các Vua nầy, để nhận ra Kinh thánh không phải là kinh kệ để tụng niệm mà Kinh thánh chứa nhiều nét hấp dẫn dành cho người đọc.
Sách I Các Vua mở đầu với hình ảnh một vị vua già bảy mươi tuổi, vua Đa-vít lên ngôi lúc 30 tuổi, ngồi trên chiếc ngai vàng 40 năm, bây giờ sau bao nhiêu năm hoạn nạn trốn trong rừng núi tránh sự truy đuổi của vua Sau-lơ, có lúc đói quá phải vào đền thờ xin bánh ăn (I Sa-mu-ên 21:1-6); có lúc khát thèm giọt nước uống quê hương (I Sử 11:16-17). Rồi vua Đa-vít phải tranh chiến với các quốc gia thù nghịch (II Sa-mu-ên 8:1-18); phải trốn chạy vì cuộc đảo chánh của chính con trai mình là Áp-sa-lôm. Ấy là chưa kể những khổ tâm từ trong gia đình do các con giết nhau (II Sa-mu-ên 13). Giờ đây, Kinh thánh đã ghi lại tình hình sức khỏe của vua Đa-vít ở tuổi 70: “Vua Đa-vít đã già, tuổi cao; và mặc dầu người ta đắp áo cho người, cũng không thể ấm được”. Các chuyên gia sức khỏe của vua đã đề nghị tìm một người gái trẻ và lịch sự gốc Su-nem tên A-bi-sác để chăm sóc cho vua Đa-vít. Nếu tham khảo với I Các Vua 2:13-18, khi vua Đa-vít vừa băng hà, thì hoàng tử A-đô-ni-gia liền đến xin cưới nàng A-bi-sác. Tại sao? Câu hỏi đặt ra: có phải A-bi-sác được đưa vào bên cạnh vua Đa-vít để làm nội ứng cho phe của A-đô-ni-gia? Một âm mưu ngăn chặn và nghe ngóng tin tức từ vua Đa-vít đối với hoàng tử A-đô-ni-gia.
LỰC LƯỢNG CỦA HAI PHE.
Sách I Các Vua 1:5-10 ghi rõ sức mạnh của hai phe tranh chiếc ngai vàng.

  • Phe dự định cướp ngai vàng:

I Các Vua 1:5-7, phe nầy do chính hoàng tử A-đô-ni-gia đứng đầu. Nếu tính theo bảng phổ hệ gia tộc của vua Đa-vít được ghi trong sách I Sử ký 3:1-8, thì thứ tự các hoàng tử kế thừa ngai vị sau khi hoàng tử Áp-sa-lôm chết, đó là hoàng tử A-đô-ni-gia, người con trai thứ tư của vua Đa-vít (I Sử 3:2). Và đó là lý do trong lúc vua cha Đa-vít sắp qua đời, thì “A-đô-ni-gia, con trai Ha-ghít, tự tôn mà rằng: Ta sẽ làm vua. Người sắm xe và quân kị, cùng năm mươi người chạy trước mặt mình… Vả lại, A-đô-ni-gia rất đẹp, sanh ra kế sau Áp-sa-lôm. Người bàn tính với Giô-áp, con trai Xê-ru-gia và với thầy tế lễ A-bia-tha; hai người theo phe A-đô-ni-gia và giúp đỡ người”.
Như vậy, kể về luật lệ thì hoàng tử A-đô-ni-gia hợp pháp kế vị, có lẽ vì vậy, Tướng tổng binh Giô-áp và thầy tế lễ thượng phẩm A-bia-tha ủng hộ.

  • Phe không ủng hộ A-đô-ni-gia.

I Các Vua 1:8 và 12 cho biết cũng có một số người không ủng hộ A-đô-ni-gia kế vị, đó là thầy tế lễ Xa-đốc và Tướng Bê-na-gia, con trai của Giê-hô-gia-đa, tiên tri Na-than,
CUỘC BINH BIẾN.
Cuộc binh biến bắt đầu bằng một tập hợp với động tác giả là A-đô-ni-gia dâng tế lễ chiên, bò, và bò con mập bên hòn đá Xô-hê-lết, ở cạnh giếng Ê-Rô-ghên, A-đô-ni-gia mời đông người tham dự gồm các con trai của vua, và hết thảy những người Giu-đa phục sự vua.
Trước tình thế nguy cấp, “Bấy giờ, [tiên tri] Na-than nói với Bát-sê-ba, mẹ của Sa-lô-môn, mà rằng: Bà há chẳng hay rằng A-đô-ni-gia, con trai Ha-ghít, đã làm vua, mà Đa-vít, chúa ta, chẳng hay biết sao? Thế thì, bây giờ, hãy nghe; tôi sẽ cho bà một kế để bà cứu mạng sống mình và mạng sống của Sa-lô-môn. Hãy đi ra mắt vua Đa-vít, và tâu rằng: Ôi vua, chúa tôi! chúa há chẳng  có thề cùng con đòi của chúa rằng: Con trai ngươi là Sa-lô-môn ắt sẽ trị vì kế ta, và nó sẽ ngồi trên ngôi ta, hay sao? Vậy, cớ sao A-đô-ni-gia trị vì?Trong lúc bà tâu với vua như vậy, thì chính tôi cũng sẽ đi vào sau, làm cho quả quyết các lời của bà.
“Vậy, Bát-sê-ba đi đến cùng vua, tại trong phòng.Vua đã già lắm có A-bi-sác, người Su-nem, hầu hạ người.Bát-sê-ba cúi mình xuống và lạy trước mặt vua. Vua hỏi rằng: Ngươi muốn chi? Bà tâu rằng: Chúa tôi ôi! chúa đã nhơn danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúa thề cùng con đòi của chúa rằng: Sa-lô-môn con trai ngươi sẽ trị vì kế ta, và nó sẽ ngồi trên ngôi ta. Ôi vua chúa tôi! nhưng bây giờ, A-đô-ni-gia làm vua, mà chúa chẳng biết chi đến. Người lại có giết bò đực, bò tơ mập, và chiên rất nhiều, cũng có mời hết thảy các vương tử với A-bia-tha, thầy tế lễ, và Giô-áp, quan tổng binh; nhưng người không mời Sa-lô-môn, kẻ tôi tớ vua. Ôi vua chúa tôi! cả Y-sơ-ra-ên đều xây mắt về vua, đợi vua cho họ biết ai là người kế vua phải ngồi trên ngai của vua, là chúa tôi. Chẳng vậy, khi vua chúa tôi an giấc với các tổ phụ, thì tôi và con trai tôi là Sa-lô-môn sẽ bị xử như kẻ có tội.
“Bà đương còn tâu với vua thì tiên tri Na-than đến. Người ta đến thưa cùng vua rằng: Nầy có tiên tri Na-than. Na-than ra mắt vua, sấp mình xuống trước mặt người mà lạy, và nói rằng: Ôi vua chúa tôi! có phải vua đã phán rằng: A-đô-ni-gia sẽ trị vì kế ta và ngồi trên ngai ta chăng? Thật vậy, ngày nay, người đã đi xuống giết bò, bò tơ mập, và chiên rất nhiều, cùng mời các vương tử, quan tướng, và thầy tế lễ A-bia-tha; kìa, họ ăn uống tại trước mặt người, và la lên rằng: A-đô-ni-gia vạn tuế! Còn tôi là kẻ tôi tớ vua, thầy tế lễ Xa-đốc, Bê-na-gia, con trai Giê-hô-gia đa, và Sa-lô-môn, tôi tớ vua, thì người chẳng có mời.Việc nầy há phải bởi vua chúa tôi mà ra?Và lại vua không cho các tôi tớ vua biết ai là người kế vua, phải ngồi trên ngai của vua chúa tôi”.
Tôi muốn ngừng câu chuyện một chút, dù đang lúc tình thế cực kỳ căng thẳng, để nói đến Bát-sê-ba, người phụ nữ một lần làm cho vua Đa-vít chao đảo và ngã gục trong mê muội, đến nỗi quên hết mọi người, quên cả Đức Chúa Trời của vua, để chiếm cho bằng được người phụ nữ đã có chồng nầy, kể cả lập mưu giết chồng của Bát-sê-ba. Tôi muốn nói điều nầy để người học Kinh thánh nhận thấy tài của người viết Kinh thánh, không đơn điệu, không khô khan, mà người viết Kinh thánh dốc cả tinh thần vào ngòi bút của mình.
Để tả nét đẹp của Bát-sê-ba, Kinh thánh cho Bát-sê-ba xuất hiện vào những thời điểm như sau:

  • Sau khi cho những thiếu nữ với những tiêu chuẩn đẹp không thể chối bỏ được, như: địa vị công chúa, công chúa Mê-ráp, con gái đầu của vua Sau-lơ, một vị vua đẹp trai, cao lớn, chắc chắn công chúa Mê-ráp mang cái ‘gen’ đẹp của vua cha. Dù vậy, dường như Đa-vít không quan tâm trước lời hứa gả công chúa Mê-ráp cho Đa-vít (I Sa-mu-ên 18:17-18), và khi công chúa Mê-ráp được đem gả cho người khác, thì Đa-vít cũng không quan tâm.
  • Người thiếu nữ kế đó xuất hiện liên quan đến Đa-vít lại là công chúa út của vua Sau-lơ, công chúa Mi-canh, Kinh thánh xác nhận nàng công chúa nầy yêu Đa-vít – mối tình đầu đời của nàng công chúa với một thanh niên dạng hotboy như Đa-vít, mặt người hồng hồng, con mắt xinh lịch, và hình dung tốt đẹp (I Sa-mu-ên 16:12), lại có tài đờn hát, có sự dũng cảm một mình đối địch giết lực sĩ Gô-li-át người Phi-li-tin mà cả Sau-lơ với đạo quân Y-sơ-ra-ên nghe tiếng phải bỏ chạy. Đa-vít có quan tâm và nộp sính lễ cưới Mi-canh chính thức, nhưng rồi Đa-vít cũng xem là chuyện bình thường, đến nỗi khi chạy trốn Sau-lơ, Mi-canh bị vua cha đem gả cho người khác, Đa-vít cũng không phản ứng gì (I Sa-mu-ên 25:44). Câu nói của Đa-vít với Mi-canh sau lễ rước Hòm giao ước cho thấy Đa-vít không yêu thương Mi-canh (II Sa-mu-ên 6:20-23).
  • Tiếp đến Kinh thánh cho Đa-vít gặp A-bi-ga-in, được giới thiệu là người phụ nữ thông minh tốt đẹp (I Sa-mu-ên 25:3). Vừa gặp A-bi-ga-in trên đường dự định trả thù Na-banh, Đa-vít đã nói với người phụ nữ khôn ngoan nầy: “Vậy, Đa-vít nhận lễ vật do nơi tay nàng đem đến cho người, và nói rằng: Hãy trở lên nhà ngươi bình an. Hãy xem, ta đã nghe theo tiếng ngươi, và tiếp ngươi tử tế” – một lời tỏ tình khéo léo của Đa-vít. Sau đó, Na-banh đột ngột tử vong vì sợ hãi (25:27), lập tức Đa-vít sai người đến cầu hôn A-bi-ga-in và được đáp lại tức thì. Lần nầy, Kinh thánh đã cho thấy người phụ nữ chiếm được trái tim của Đa-vít là người vừa đẹp vừa thông minh, dù lúc bấy giờ Đa-vít chỉ là dạng ‘tướng cướp rừng xanh’.
  • Và đến II Sa-mu-ên 11, cả nước hòa bình ổn định, vua Đa-vít có thể nghỉ ngơi hưởng nhàn trong thủ đô Giê-ru-sa-lem của vua, thì “một buổi chiều kia, Đa-vít chổi dậy khỏi giường mình, đi dạo chơi trên nóc đền vua, bèn thấy một người nữ đương tắm; người nữ ấy rất là lịch sự”. Người học Kinh thánh phải thấy tài văn chương của người viết sách Sa-mu-ên, đặc biệt trong cách tả người đẹp Bát-sê-ba qua từng bước lót đường để người đẹp nầy xuất hiện:
  • Khởi đầu với những người nữ của các thành Y-sơ-ra-ên được tuyển chọn đi ra đón Sau-lơ và Đa-vít với những điệu múa hát. Không thể nghi ngờ những cô gái ấy là những cô gái phải đẹp trên trung bình mới được chọn đón đoàn quân chiến thắng. Dù thế, người ta không thấy Đa-vít có phản ứng gì trước những người đẹp đó.
  • Kế đó, người ta thấy xuất hiện các nàng công chúa con của vua Sau-lơ. Theo tính ước lệ của văn chương thì công chúa luôn là người đẹp, nhất là các công chúa nầy là con của vị vua đẹp trai. Nhưng Đa-vít hầu như không quan tâm, dạng có cũng được mà không có cũng được.
  • Rồi một thiếu phụ đúng tiêu chuẩn hoa hậu ngày nay ngoài sắc đẹp còn phải có sự thông minh, nàng A-bi-ga-in, vợ của điền chủ Na-banh.
  • Bây giờ, người viết sách II Sa-mu-ên đoạn 11 đã cho người đẹp Bát-sê-ba xuất hiện trong bối cảnh chiều tà, ánh sáng mập mờ, người đẹp đang tắm nơi chắc chắn là một vườn hoa, sắc đẹp nửa kín nửa hở ngay tức thì làm mê đắm lòng vị vua Đa-vít, làm Đa-vít quên hết những người đẹp chung quanh, Đa-vít quên luật pháp, quên cả Giê-hô-va Đức Chúa Trời là Đấng không kể kẻ có tội là vô tội, dù kẻ đó là người vốn được Chúa yêu, là vị vua cao quý.

Và trong giờ phút cuối cuộc đời, Đa-vít già yếu lắm, bên cạnh có nàng gái trẻ A-bi-sác dịu dàng vốn có của người nữ Su-nem, người đẹp Bát-sê-ba lại xuất hiện quỳ bên vua, những giọt nước mắt nhắc lại lời hứa ngày xưa đã làm vua Đa-vít không thể từ chối chấp thuận cho con trai của người đẹp là Sa-lô-môn kế vị ngai vàng.
Tuyệt vời! Thật tuyệt vời ngòi bút tài hoa của người viết sách Sa-mu-ên khi ghi lại người đẹp Bát-sê-ba năm xưa xuất hiện khi cuộc binh biến được lên đến cao trào vẫn còn đầy uy lực. Ngòi bút tuyệt vời không cần nói Bát-sê-ba đẹp thế nào, nhưng từng bước từng bước đưa người đẹp Bát-sê-ba vượt trên những người đẹp kể cả nàng A-bi-sác son trẻ của làng Su-nem nổi tiếng dịu dàng bên cạnh vua.
Lần cuối cùng Bát-sê-ba xuất hiện trong Kinh thánh khi vua Sa-lô-môn từ chối lời Bát-sê-ba cầu xin A-bi-sác cho A-đô-ni-gia.Kinh thánh xác nhận đã đến lúc người đẹp Bát-sê-ba lui vào hậu cung. Một ngàn năm sau, Ma-thi-ơ nói: Đa-vít bởi vợ U-ri sanh Sa-lô-môn, Kinh thánh không nói gì người đẹp Bát-sê-ba.
Cuộc binh biến kết thúc với việc “Sa-lô-môn đã ngồi trên ngôi nước”.
Xin Chúa cho Quý vị tìm được những vui thích khi học Kinh thánh, để hòa mình với tác giả Thi thiên 119:14-16, Tôi vui mừng về đường chứng cớ Chúa, như thể vui mừng về của cải hiếm hiệm”.